Đêm trong căn nhà ga – Tác giả Cai Đại Du
Mưa, vẫn mưa. Những cơn mưa tầm tã trút xuống đường ngập cả lối đi. Ở một góc sân ga, con Lượm nằm co ro trong cái bao bố cũ mèm, rách nát. Nó thút thít khóc. Ngồi cạnh nó là gã xếp ga mặt nhìn ra đường, lâu lâu gã liếc nhìn nó. Trời vẫn đổ mưa. Mưa càng ngày càng nặng hạt, cái lạnh càng tăng dần lúc trời gần về sáng. Gã xếp ga xích lại tới bên cạnh nó. Gã đặt tay lên vai con nhỏ và nói: – Mày nín đi, mai tao cho một ít tiền tiêu. Có gì mà khóc. Nghe tiếng gả nói, nó càng tức tưởi khóc lớn hơn. Tiếng khóc của con Lượm dường như không ai nghe trong màn đêm tĩnh mịch này ngoại trừ tiếng lộp độp của mưa rơi, tiếng ào ào trút nước từ cái máng...